鳴石
詞語解釋
鳴石[ míng shí ]
⒈ ?撞擊后能傳聲甚遠的石頭。可作砧石、磬石。
⒉ ?使山石發(fā)出鳴聲。
引證解釋
⒈ ?撞擊后能傳聲甚遠的石頭??勺髡枋?、磬石。
引《山海經(jīng)·中山經(jīng)》:“﹝ 長石之山 ﹞其西有谷焉,名曰 共谷,多竹, 共水 出焉,西南流注于 洛,其中多鳴石?!?br />郭璞 注:“晉 永康 元年, 襄陽郡 上鳴石,似玉,色青,撞之聲聞七八里,即此類也?!?br />袁珂 校注:“鳴石,蓋磬石之類。 郭 説 襄陽郡 上鳴石,見《晉書·五行志》?!?br />北周 庾信 《夜聽搗衣》詩:“鳴石出 華陰,虛桐採鳳林。”
唐 楊炯 《和劉長史答十九兄》:“宮徵諧鳴石,光輝掩燭輪。”
⒉ ?使山石發(fā)出鳴聲。
引南朝 宋 鮑照 《游思賦》:“鴻晨驚以響湍,泉夜下而鳴石。”
分字解釋
※ "鳴石"的意思解釋、鳴石是什么意思由查信息漢語詞典查詞提供。
近音詞、同音詞
- míng shī名師
- míng shì明示
- míng shì名士
- míng shí名實
- míng shí明時
- míng shì冥氏
- míng shì冥事
- míng shí銘識
- míng shì冥室
- míng shì明世
- míng shí明識
- míng shí明石
- míng shī明師
- mìng shì命謚
- míng shì瞑士
- míng shì明試
- míng shì明誓
- míng shì明視
- míng shì名氏
- míng shì瞑視
- míng shì名世
- míng shī名尸
- mìng shǐ命使
- mìng shì命士
- míng shí名識
- mìng shì命事
- míng shì名勢
- mìng shì命氏
- míng shì鳴世
- mìng shì命世
詞語組詞
相關(guān)詞語
- shí yóu石油
- dà lǐ shí大理石
- qīng shí青石
- yù shí玉石
- shí zǐ石子
- huà shí化石
- mù huà shí木化石
- shí yóu石尤
- shí qiáo石橋
- bào shí抱石
- shí diāo石雕
- zhī jī shí榰機石
- jī shí基石
- kuàng shí礦石
- guài shí怪石
- shí yǒu石友
- yán shí巖石
- shí huī石灰
- kè shí刻石
- dǎo yī shí搗衣石
- shén zhǔ shí神主石
- shí mín石民
- shí xiàng石像
- hēi shí黑石
- shí kē石科
- shí kè石刻
- shí tou石頭
- shí kuài石塊
- shí kū石窟
- shí lín石林
- shí qì石器
- shí bì石壁