吹唇
詞語(yǔ)解釋
吹唇[ chuī chún ]
⒈ ?亦作“吹唇”。
⒉ ?吹口哨。
引證解釋
⒈ ?亦作“吹脣”。吹口哨。
引《南齊書·魏虜傳》:“竝有鼙角,吹脣沸地?!?br />《資治通鑒·齊明帝建武四年》引此文, 胡三省 注:“吹脣者,以齒嚙脣作氣吹之,其聲如鷹隼;其下者以指夾脣吹之,然后有聲,謂之嘯指。”
清 錢謙益 《一年》詩(shī):“吹唇沸地狐羣力,剺面呼風(fēng)蜮鬼靈?!?br />清 許叔平 《里乘》卷六:“一日暮過峻嶺,忽林中吹脣作聲,健兒百數(shù)十人,持械驟至。”
國(guó)語(yǔ)辭典
吹唇[ chuī chún ]
⒈ ?吹口哨。
引《南齊書·卷五七·魏虜傳》:「并有鼙角,吹唇沸地。」
分字解釋
※ "吹唇"的意思解釋、吹唇是什么意思由查信息漢語(yǔ)詞典查詞提供。
相關(guān)詞語(yǔ)
- fēng chuī cǎo dòng風(fēng)吹草動(dòng)
- chuī niú吹牛
- chuī dǎ吹打
- zuǐ chún嘴唇
- xīng xīng chún猩猩唇
- diǎn jiàng chún點(diǎn)絳唇
- mǎ bèi chuán chún馬背船唇
- chuí zhú dàn sī吹竹彈絲
- gǔ chún nòng shé鼓唇弄舌
- ěr chún耳唇
- bù fèi chuī huī zhī lì不費(fèi)吹灰之力
- tián chún田唇
- chuī shǒu吹手
- yáo chún搖唇
- gē chuī歌吹
- jiāo chún gàn fèi焦唇干肺
- chún chǐ zhī bāng唇齒之邦
- héng chuī qū橫吹曲
- zhū chún liú chǐ朱唇榴齒
- chún huì唇喙
- chǐ bái chún hóng齒白唇紅
- zì chuī zì pěng自吹自捧
- shé bì chún jiāo舌敝唇焦
- chuī fú吹拂
- zā zuǐ nòng chún咂嘴弄唇
- shuāng chún yīn雙唇音
- báo chún qīng yán薄唇輕言
- liǎng bù gǔ chuī兩部鼓吹
- yīng chún鶯唇
- dān chún丹唇
- hóu chún喉唇
- qiāng chuī槍吹