《讀史 其四》拼音版

清代王芑孫

shǐ--wángsūn

huá臺(tái)táiyánzhōu,,wèijìn戰(zhàn)zhàn爭(zhēng)zhēng。。běnyuánhuáshìlěi,,zēngzhīwèichéng。

jiānyǒumíngzhǐ,,wèisuílínggèng。堅(jiān)jiānxiǎngōng,nǎngdiézàifēnmíng。

bīngguìgōngxiá,shìzhēng。míngāng,,xiàsuǒshēng。。

zhìjīnxióngguān,,shàngzhǒng結(jié)jiéyīng。。chéngzhù來(lái)láijiǔ,,huòkōngzhēngchéng。。

róngzhuōzhuī,ānyǒupàohōng。。huǒgōngliángxià,xuézhīnéngqīng。

臺(tái)táiqiánchìméi,,shānshàngbáimíng。yuánróngxiāo,fēnshùdàngkòujīng。。

dēngyúnshǔ,,fēngléijīng。。miènǎicháoshí,,覺(jué)juélǎobīng。

zǎixiāngshūyǒujiāngjiēhánpéng。móushuàidūn詩(shī)shī,yuè學(xué)xuéshīzhēn。。

王芑孫簡(jiǎn)介

唐代·王芑孫的簡(jiǎn)介

王芑孫,字念豐,號(hào)惕甫,一號(hào)鐵夫,長(zhǎng)洲人。乾隆戊申召試舉人,官華亭教諭。有《淵雅堂集》。

...〔 ? 王芑孫的詩(shī)(43篇)