《送文仲德之臨洮帥府經(jīng)歷》拼音版

元代程文

sòngwénzhòngzhīlíntáoshuài經(jīng)jīng--chéngwén

wéntáozhōushíkānwèiyàn,néngcuìfēngcuìjiàn。。língbǎochóuguǐgōng,,mái沒(méi)méichénshāxiū獻(xiàn)xiàn。。

qiāngtónghànshǒuxiān,,guàgōngzǒuwéilínbiān。xióngfānlìng嚴(yán)yánfēngsuì,jiǎozhòujìngjīngxuán。。

guānhǎowénhǎo,yào使shǐ西qiānghuàdōng。詩(shī)shī書(shū)shūmáiànshēnghuī,qīn寫(xiě)xiěfēngzhāngshàngtiān。。

háozhūzhīxuēqīngqiú,,時(shí)shípíngyuàn萬(wàn)wànhóu。。dàntáozhōuyànshí,,guī來(lái)láichītóu。

程文簡(jiǎn)介

唐代·程文的簡(jiǎn)介

(1289—1359)元徽州婺源人,字以文。事父母以孝聞。家貧勤苦自勵(lì)。通六經(jīng)諸子學(xué),為文明潔精深。初為懷孟教授,調(diào)編修官,歷監(jiān)察御史,彈劾不避權(quán)貴。仕至禮部員外郎。

...〔 ? 程文的詩(shī)(1篇)