《題芭蕉士女》拼音版

明代文彭

jiāoshì--wénpéng

yúnbìnbīng態(tài)tàihéngshēng,,yáojiēqióngzhàorénmíng。chuāng夢(mèng)mèngxǐnghún無(wú)shì,xiánkànjiāo獨(dú)xíng。

文彭簡(jiǎn)介

唐代·文彭的簡(jiǎn)介

(1498—1573)明蘇州府長(zhǎng)洲人,字壽承,號(hào)三橋,別號(hào)漁陽(yáng)子、國(guó)子先生。文徵明長(zhǎng)子。明經(jīng)廷試第一,授秀水訓(xùn)導(dǎo),官國(guó)子監(jiān)博士。工書(shū)畫(huà),尤精篆刻。能詩(shī),有《博士詩(shī)集》。

...〔 ? 文彭的詩(shī)(118篇)