《和宗人見(jiàn)寄》拼音版

宋代魏野

zōngrén見(jiàn)jiàn--wèi

zuòwàngxíng,chái門(mén)ménjiōng。。

rěnliánchéngxiāng,,ruì愛(ài)àilǎorénxīng。。

識(shí)shíqíncáiliào,tóngānxìnglíng。

遠(yuǎn)yuǎnshānyánjǐngwàng,,shūzhúzhěngōng聽(tīng)tīng。

業(yè)cúnguīdòu,niánzhīyǒulíng。。

xiánshēnjīngshě,kuángzàitíng。。

養(yǎng)yǎngyàodānjué,chánghuā驗(yàn)yànshuǐ經(jīng)jīng。。

時(shí)shíxiāng見(jiàn)jiàn,,jìnghuàxiàngsōngtíng。

魏野簡(jiǎn)介

唐代·魏野的簡(jiǎn)介

(960—1020)陜州陜縣人,字仲先,號(hào)草堂居士。不求仕進(jìn),自筑草堂,彈琴賦詩(shī)其中。真宗大中祥符四年,帝祀汾陰,與表兄李瀆同被舉薦,上表以病辭,詔州縣常加存撫。與王旦、寇準(zhǔn)友善,常往來(lái)酬唱。為詩(shī)精苦,有唐人風(fēng)格,多警策句。有《東觀集》、《草堂集》。

...〔 ? 魏野的詩(shī)(267篇)