《同郭師圣司空仲容探韻得江字》拼音版

宋代馮時(shí)行

tóngguōshīshèngkōngzhòngróngtànyùnjiāng--féng時(shí)shíxíng

yuèliúgāotiān,,fēnyǐngbiànqiānjiāng。。

來(lái)lái無(wú)rénjìng,復(fù)kuīyōuchuāng。

hǎojiāyuè,開(kāi)kāiménzhéchuāngchuāng。。

yuèdàodào,,shān{{zuǒshānshàngxiōngxiàér}}hōng。

shǒumáo,xiào語(yǔ)zhōngxīnzhuàng。。

míngjīngrényǒu,gèngxiéfēishuāng。。

liánguāngzhàoyǎn,lǎoxīnsuǒjiàng。

tóngzhǎn,,zhúqīng冊(cè)shāngāng。

qīngshùmíng,lǎo樹(shù)shùsēngāochuáng。。

gèngzhāoèrsānzi,,fànghuáishānshuǐbāng。

fēnjiā,dǐngkáng。。

nánér樹(shù)shùxūn,,chūshǒu便biàn椿chūn。

yuàn詩(shī)shī,,wǎnháichúnpáng。。

wéixīnhuī,shù鹿ménpáng。

馮時(shí)行簡(jiǎn)介

唐代·馮時(shí)行的簡(jiǎn)介

馮時(shí)行(1100—1163)宋代狀元。字當(dāng)可,號(hào)縉云,祖籍浙江諸暨(諸暨紫巖鄉(xiāng)祝家塢人),出生地見(jiàn)下籍貫考略。宋徽宗宣和六年恩科狀元,歷官奉節(jié)尉、江原縣丞、左朝奉議郎等,后因力主抗金被貶,于重慶結(jié)廬授課,坐廢十七年后方重新起用,官至成都府路提刑,逝世于四川雅安。著有《縉云文集》43卷,《易倫》2卷。

...〔 ? 馮時(shí)行的詩(shī)(202篇)