《登岳陽(yáng)樓》拼音版

明代張吉

dēngyuè陽(yáng)yánglóu--zhāng

língxiànqiánchūnshuǐshēng,qiángtáizhèshēng。zhǔrénjǐngài團(tuán)tuánkōngcuì,,xiéyuè陽(yáng)yánglóushàngxíng。

lóushàngxiàngjīnjìng,chún陽(yáng)yángzhēnrénmiánwèixǐng。céngwénsānzuìzuòfēixiān,,hèn經(jīng)jīngwēikǎozhèng。。

míngmíngkǒngdàomóutiān,,gǎnjiāngliǎxiáoxīnxìng。。設(shè)shèyǒukōngtiěshēng,zhèngyǎněrfáng聽(tīng)tīng。

zhǔrénhǎohuáixiūxiē,,qīngbáicànbēipánjié。tiàopíng萬(wàn)wànkuān,lánbáochuīxiāngqiè。。

yuánzixiàqīngmíng,,xiāoyáoliáo節(jié)jié。樹(shù)shùlúnwěishānhēi,,sūnjiāotángchóuwǎn結(jié)jié。

shānglèifēi誠(chéng)chéng,yuànpèijuānjué。pèijuécóngchēngyǎománg,,shēnyānzhúluàncānghuáng。。

zhōngwèichèyōu,pínglóuxiàochǔtiān。。

張吉簡(jiǎn)介

唐代·張吉的簡(jiǎn)介

(1451—1518)江西馀干人,字克修,號(hào)翼齋,別號(hào)古城。成化十七年進(jìn)士。授工部主事,官至貴州布政使。精研諸經(jīng)及宋儒著作。嘗曰“不讀五經(jīng),遇事便覺(jué)窒礙”。有《陸學(xué)訂疑》、《古城集》。

...〔 ? 張吉的詩(shī)(283篇)