《五月十三□□去廉因作廉□逃一篇且愿有事于廉者瞻前顧后相留意于斯言 樂府》拼音版

明代郭之奇

yuèshísānliányīnzuòliántáopiānqiěyuànyǒushìliánzhězhānqiánhòuxiāngliúyán--guōzhī

fēiliánfēilián,錯(cuò)cuò認(rèn)rènsānliánshì鄉(xiāng)xiāng。。qiūchūnláiguǐ,kūntóuxuēchēngquǎnyáng。。

ěrguànyíng時(shí)shínǎizhì,,zhōngtiān當(dāng)dāngyáng。。chuánmiànjiēqiúshǒu,復(fù)dàoshūchénghuàjiǎwáng。

qiāntiáohànzhì標(biāo)biāoxuán,,shítiānbīngduànbáiláng。ěrguītáosuǒ,mínzuìgōngěrqiāng。。

ěrzòngqiāngmínmínshàngyǒu,èrjiūxíngtuōjiànmáng。huòchéngdànchōngshì,shuíyuánhóuchūjìngǎng。。

yánwèiyánjué,yánsānbēndàopáng。。shàngniánqiūjiǔyuè,guīshìcānghuáng。。

西qīnlíngdōnghuàshí,,wèiwénshǐyáoxiāng當(dāng)dāng。qióngkòushuízhuīyǎn,niǎoshòuzhàjīngxiáng。。

shǐzhītiāncóngrén,zhīwáng實(shí)shítiānwáng。。tiānwángjiāozizhōng,,rénfēilèixiāngfáng。。

jiàntiānrén應(yīng)yīng遠(yuǎn)yuǎn,zhānqiánhòuhuáihuáng。。fēirén,fēichāng。

rénzhīsuǒ,,tiānzhǎng。fánbǎijūnzi,,shìliáng。。shěngjuégàn,niàněrshang。。

zàixuānérsàng衛(wèi)wèi,,lànérwángliáng。zuòshànjiàngzhībǎixiáng,zuòshànjiàngzhībǎiyāng。

shūyǒumíng訓(xùn)xùn,,mìnggàncháng。shuíwèiyán,滿mǎnshì滿mǎntáng。。bàobào,zāngjuézāng。。

jūnjiànqiūguānbiànjīnzài,qīngshǐshōuxuècháng。。

rénxìngérwèijīnrénchī,jièzhīzāi,hòushìzhīqiánwàng。

jiērén獨(dú)yǒngshāng,,yuàncāozhǎngshǐjǐnchánqiāng。shǒuyuánběidòuzhuóguì漿jiāng,西nándōngxíng。。

sānchūnhuáiqiān,,liùyuèshǔbàoqiūshuāng。ānnénghánzhǎng,,使shǐshēnchóucháng。。

郭之奇簡介

唐代·郭之奇的簡介

郭之奇(1607年-1662年),字仲常,號(hào)菽子,又號(hào)正夫、玉溪。廣東揭陽縣榕城東門(今廣東揭陽市榕城區(qū))人。為南明大臣,歷任南明文淵閣大學(xué)士加太子太保(相當(dāng)宰相)兼吏部尚書、兵部尚書,率軍轉(zhuǎn)戰(zhàn)閩粵滇黔抗清,于順治十八年(1661年)在廣西桂林為清將韋永福所俘,翌年殉國。清乾隆四十一年(1776年)追謚忠節(jié)。

...〔 ? 郭之奇的詩(1157篇)