《二郎神》拼音版

清代史承謙

èrlángshén--shǐchéngqiān

cǎiyúnsànhòu,,kōngxiǎngxiàng、jìngzhōngméi。guìyuèkàn,huádēngshuāngzhào,,誰(shuí)shuíjiěfēnfēi。。

jīnzhuāngchéngrén遠(yuǎn)yuǎn,zhī遠(yuǎn)yuǎnjià、、míngfēichù。chàngxīnxiāngxiāo,,yīngjiānxìnyǎo,duàncháng誰(shuí)shuí。。

無(wú)據(jù)。hénlèi,liàonánzhòng。hǎochènzhexīnqiū,,xiāoliánglòuyǒng,diéhúnfēi。

lángàn,zhòngzhòngshù,,、、zhēzhù。suànpànquè、、xǐnghòuliàng,yíng夢(mèng)mèngzhōng識(shí)shí。

史承謙簡(jiǎn)介

唐代·史承謙的簡(jiǎn)介

江蘇宜興人,字位存。諸生。工詞,能采集眾家之長(zhǎng),并自出新意。有《小眠齋詞》。

...〔 ? 史承謙的詩(shī)(199篇)