《東風(fēng)第一枝二首 其一》拼音版

清代史承謙

dōng風(fēng)fēngzhīèrshǒu--shǐchéngqiān

xìngyīnfán,,jiāoxīnzhòng,dōng風(fēng)fēngfàngliánjuǎn。。xúnxiāng認(rèn)rènluónáng,,xiānwánshàn。。

chūnguāng,,zhǐshèng、、qīnghánqīngnuǎn。。nàijīnxiāo、、dànyuèlóngyān,xièniángtíngyuàn。

xiǎngduōshǎo、、nián時(shí)shíyuàn,yòutiān、、fānēnyuàn。xiāngnènnéngxiāo,,báoxìngjīnshēngzěnmiǎn。

huān夢(mèng)mèng,,wǎng負(fù)le、、當(dāng)dāngchūxīnyǎn。問(wèn)wèn時(shí)shí,juéruǐchuīhuā,gèngxiàngchuāngzhòng見(jiàn)jiàn。。

史承謙簡(jiǎn)介

唐代·史承謙的簡(jiǎn)介

江蘇宜興人,字位存。諸生。工詞,能采集眾家之長(zhǎng),并自出新意。有《小眠齋詞》。

...〔 ? 史承謙的詩(shī)(199篇)