《長(zhǎng)門(mén)怨》拼音版

唐代魏奉古

長(zhǎng)zhǎng門(mén)ményuàn--wèifèng

長(zhǎng)zhǎngānguì殿diànkōngchéng,měizhìhuánghūnchóu轉(zhuǎn)zhuǎnyíng。。jiù來(lái)láipiānjūnwáng,,jīnshì無(wú)duānchǒng愛(ài)àiqīng。。

yǎotiǎorónghuáwèi誰(shuí)shuí,,長(zhǎng)zhǎng門(mén)mén無(wú)xíng。wéndàoréngènglián,xuánzhīzhōng無(wú)。

xīngběidòu,luómànchānchān風(fēng)fēngguī。。dēngmièliúcányàn,,míngyuèchū團(tuán)tuánzhào。

xiàngyuèwéiyǐng調(diào)diàozhú,chóutóng。yúndiāoliànchéngyóu,,huāzhuìzhūqīn臺(tái)tái宿。

cóngjuānzàishēngōng,,jūnchùfāngyīngèngtōng。huángjīn買(mǎi)mǎi長(zhǎng)zhǎng門(mén)mén,wèihánchuángkōng。。

魏奉古簡(jiǎn)介

唐代·魏奉古的簡(jiǎn)介

姓名:魏奉古。任職:制舉擢第,授雍丘尉強(qiáng)記,一覽便諷,人稱為聰明尉。終兵部侍郎。詩(shī)一首。

...〔 ? 魏奉古的詩(shī)(2篇)