《秀實(shí)長(zhǎng)子玉麟期晬》拼音版

宋代葉茵

xiù實(shí)shí長(zhǎng)zhǎngzilínzuì--yīn

ménzuǒpéngshìxīn,,cháoxiānqìngshēngchén。yáoyáozhìtóu,,biǎobiǎoyīnmíngjiǎolín。

tónggēngguānghòu,,mǎojūnzheruìdìngqiánshēn。來(lái)láidǐngwèiérshòu,,suìcóngjīnbǎisuìchūn。

葉茵簡(jiǎn)介

唐代·葉茵的簡(jiǎn)介

吳江笠澤人,字景文。不慕榮利,蕭閑自放,名其所居曰“順適堂”,與徐璣、林洪相唱和。其詩(shī)閑雅清矯,與魏野、林逋風(fēng)格相近,如《古意》、《竹風(fēng)水月》等多為淡泊清雅之作。著《順適堂吟稿》五卷。

...〔 ? 葉茵的詩(shī)(211篇)