《無(wú)題》拼音版

清代蘊(yùn)端

無(wú)--蘊(yùn)yùnduān

zhòng門(mén)mén,,páihuáixiǎoyuànzhōng。。cháozi,,sānyuèlǎochūn風(fēng)fēng。

夢(mèng)mèngwèichóuduōluàn,詩(shī)shīyīngōng。juānzhī無(wú)xiànhèn,huāshènghóng。

jiǔbiécháng應(yīng)yīng結(jié)jié,yáoliánxīntóng。。fēi關(guān)guānquánxià,shìyuèzhōnggōng。

shēngnéngxiāng見(jiàn)jiàn,xiānfánshàngtōng。guībái,,zhǐchǐshèngcāngqióng。

蘊(yùn)端簡(jiǎn)介

唐代·蘊(yùn)端的簡(jiǎn)介

(1671—1705)或作袁端、蘊(yùn)端。清宗室,字正子,一字兼山,號(hào)玉池生,別號(hào)紅蘭室主人。岳樂(lè)子??滴醵辏馇诳ね?,后降貝子,尋緣事革爵。自少修謹(jǐn),被服儒素,嗜學(xué)博古,詩(shī)擬李商隱,畫(huà)法陳淳。有《玉池生稿》、《揚(yáng)州夢(mèng)傳奇》。

...〔 ? 蘊(yùn)端的詩(shī)(16篇)