《月下笛 分虎客秣陵,龔蘅圃屬以書來索予倚聲,即用蘅圃寄融谷調(diào)奉簡》拼音版

清代李良年

yuèxiàfēnlíng,gōnghéngshǔshūláisuǒshēng,yònghéngróng調(diào)diàofèngjiǎn--liángnián

báixiàtiáotiáo,,jīnquánshèng,tíngbēiniàn遠(yuǎn)yuǎn。xiāngxiéchù、、gèngyǒujiāwèiguīyàn。

míngxiàoqīng,bàngjiǔshè、、chǎngzǒngjuàn。。cánhóngǒu,shūláiyóuwèn,xiàngshíyínjuǎn。。

wàngduàn。。jiāngnánàn。mèngtáoyīngshāo,liǔsàn。。yóulǎn,,cháohényúnyǐngpínhuàn。

chánshīsǎosēngqiángfěn,lecuì、qiánméngwèiwǎn。。便biàn結(jié)jié、xiǎomáozhāi,dòuěrshuāngbānguǎn。。

李良年簡介

唐代·李良年的簡介

(1635—1694)清浙江秀水人,字武曾。諸生。與兄李繩遠(yuǎn)、弟李符并著詩名,時稱三李。又與朱彝尊稱朱李。詩初學(xué)唐人,持格律甚嚴(yán)。古文長于議論。曾舉博學(xué)鴻儒科,罷歸。有《秋錦山房集》。

...〔 ? 李良年的詩(143篇)