《折紅梅 白下訪蘅圃,同分虎話至夜分,別后卻柬,兼訊俞邰》拼音版

清代李良年

zhéhóngméibáixiàfǎnghéng,,tóngfēnhuàzhìfēn,biéhòuquèjiǎn,jiānxùntái--liángnián

chūnjiāng,dēngshōushuǐshì、、cháncáishòu。xiàochuánbēihóngjuǎnbànlián,lángguānàijiù。

xiāngcányànkǒu。便biànhuàdàojiāngmiánshíhòu。應(yīng)yīngrènzuò,,chūféng,,chǔbǎngyàntíng,,céngmèngxiéshǒu。。

duìchuángrénzài。nàigǔngǔnchēfān,,cōngcōngqínjiǔ。gāngxiāochóuduōshǎo,,chéngyòuwénfānliǔ。

zhuāngshūshǒu。píngwēnlínghuángjiǔ。。suànzhǐle,língméihuā,,chèndōngfēnglíngluàn,biānyínxiù。

李良年簡介

唐代·李良年的簡介

(1635—1694)清浙江秀水人,字武曾。諸生。與兄李繩遠、弟李符并著詩名,時稱三李。又與朱彝尊稱朱李。詩初學(xué)唐人,持格律甚嚴。古文長于議論。曾舉博學(xué)鴻儒科,罷歸。有《秋錦山房集》。

...〔 ? 李良年的詩(143篇)