《芳草 送秋田重游豫章并過(guò)楚南》拼音版

清代李良年

fāngcǎosòngqiūtiánzhòngyóuzhāngbìng過(guò)guòchǔnán--liángnián

zhàxīnnián、、tiānzhǎng,,nánzhīyóulěngshācūn。。pānxiāngxuě贈(zèng)zèng,nàihuāwèifàngxiānfēn。。

tiáotiáolínbié,,duǎnfān、、qiānjiāngyún。kànxiǎocuì,huànjiùyóurén。。

chényín。yuányīngkōng,fēijiádié,,wǎngnánxún。。dēngqīngquè遠(yuǎn)yuǎn,cánqínquè,xiǎng滿mǎnyǎnshāngchūn。

jǐnnáng應(yīng)yīngyǒu,,luòxiá、fēichuānchéng。dànèrshífān風(fēng)fēnghòu,,dìngdàoxiāngyīn。

李良年簡(jiǎn)介

唐代·李良年的簡(jiǎn)介

(1635—1694)清浙江秀水人,字武曾。諸生。與兄李繩遠(yuǎn)、弟李符并著詩(shī)名,時(shí)稱三李。又與朱彝尊稱朱李。詩(shī)初學(xué)唐人,持格律甚嚴(yán)。古文長(zhǎng)于議論。曾舉博學(xué)鴻儒科,罷歸。有《秋錦山房集》。

...〔 ? 李良年的詩(shī)(143篇)