《曉發(fā)巴東》拼音版

明代黃輝

xiǎo發(fā)dōng--huánghuī

shuāngzhěncūnjiānzhú,,chū便biànsāncéng。

shābēngqiáozhé,,nàichuánxíng當(dāng)dāngqiáo。。

xiàhuànzhōu,,zhuōráotuīshānshānliú。

shuǐráoshū勢(shì)shìnánshàng,,{{?dǎn}}cáièrzhàng。。

chuán無(wú)yángěrféng誰(shuí)shuíqiān,倉(cāng)cāngzhījiǎngdòubiān。

àn轉(zhuǎn)zhuǎnyánqīngshíxiāng,yǎngkànshān{{??dǎn}}細(xì)。。

tāntóubáishìpíngshēng,zhěhuíshǐcháoyúnxíng。

zhībáigāotáng夢(mèng)mèng,yóudàihánjiāngbànchéng。。

黃輝簡(jiǎn)介

唐代·黃輝的簡(jiǎn)介

明四川南充人,字平倩,一字昭素。萬(wàn)歷十七年進(jìn)士,改庶吉士,授編修。時(shí)同館詩(shī)文推陶望齡,書(shū)畫(huà)推董其昌,輝詩(shī)及書(shū)與之齊名。袁中道稱其詩(shī)奇而藻,但佳作多散佚。官終少詹事兼侍讀學(xué)士。有《貽春堂集》、《鐵庵詩(shī)選》。

...〔 ? 黃輝的詩(shī)(39篇)