《送黃仲甄赴廷試》拼音版

宋代李呂

sònghuángzhòngzhēntíngshì--

chángwèidōngnánxíng,fánjūnzàijiǔsòngchéng。。

jiǔlánshàngchuàng,,shìtànfēichénlín。。

yánjūnkuàiděng,,shuāngǒujuéwèiwèishī。。

zhěngxiánpèi便biànqiān,níngdàicáicùnchǐ。。

轉(zhuǎn)zhuǎntóuyuècéng,jūnshēngmíng滿(mǎn)mǎnchán。

xiàobiǎnzhōuxià會(huì)huì,měngzuòqiūyīngzhì。

jūnjiāzhīnián,xiōngtóujiǎo。

xiānzhī萬(wàn)wànzhànggōngzhé,,rénjiāshēngzitàntún。。

chūnguīzhōuzhǔmiànféi,jiāngshénwèijūnhǎo風(fēng)fēng。

jūnwángzhèngchéncháo,,shǔshìbànqīngsuǒ。

qiān聯(lián)liánjiǔtiānshàng,,pànbēichǐděng。

xiàng來(lái)láizuò魚(yú)xiàn,,jīnyǎnkànpéng。

rénshēngxíngzhǐwèidìng,kǎnchéngliú聽(tīng)tīngzào。

wéiyǒumíng節(jié)jié,jūnxiāngbǎohuáng發(fā)。

李呂簡(jiǎn)介

唐代·李呂的簡(jiǎn)介

李呂,字濱老,一字東老,邵武軍光澤人。生于宋徽宗宣和四年,卒于寧宗慶元四年,年七十七歲。端莊自重,記誦過(guò)人。年四十,即棄科舉。好治易,尤留意通鑒。教人循循善誘,常聚族百人,昕夕擊鼓,聚眾致禮享堂,不以寒暑廢。呂著有《澹軒集》十五卷,《國(guó)史經(jīng)籍志》傳于世。

...〔 ? 李呂的詩(shī)(224篇)