《面山堂》拼音版

宋代李處權(quán)

miànshāntáng--chù權(quán)quán

qīngshān遠(yuǎn)yuǎnrén,,rénshān遠(yuǎn)yuǎn。

hǎoshìhuòzhìzhī,,來(lái)láidàiwǎn。

jūnyǒuqiū,,xìngqiǎn。

wèikǒuzhèng,,jīnshìzhúlínruǎn。。

huángguàkǒu,qīngbáichángzàiyǎn。

guānzhēnyǐn,zǎowǎn。。

chánglìng遠(yuǎn)yuǎnzǒu,,rǒngjǐnchúchǎn。。

cháomiàncāngcuì,無(wú)shìzhǎn。。

tiánménxiàngháo,yúnyān滿mǎn。。

詩(shī)shīchéng風(fēng)fēngwèi,zuìshūjuǎn。。

huò,shén愛(ài)àiwángróng簡(jiǎn)jiǎn。。

tǎng無(wú)juéjiāoshū,dìng過(guò)guòzhōngsàn。。

李處權(quán)簡(jiǎn)介

唐代·李處權(quán)的簡(jiǎn)介

(?—1155)宋徐州豐縣人,徙江寧溧陽(yáng),字巽伯。李淑曾孫?;兆谛烷g,與陳恬、朱敦儒并以詩(shī)名。南渡后曾領(lǐng)三衢。卒年七十余。有《崧庵集》。

...〔 ? 李處權(quán)的詩(shī)(278篇)