《靈辯大師歸江南》拼音版

宋代金君卿

língbiànshīguījiāngnán--jīnjūnqīng

ruìzànshìzhēnquán,wéishīběnyuán。。

時(shí)shí詩(shī)shībǎishǒu,,zhùshèngsòngqiānyán。

zhóucháowén,fāngpáobàiēn。。

jiāngnánguījiùyǐn,gāolǎogānkūn。。

金君卿簡(jiǎn)介

唐代·金君卿的簡(jiǎn)介

宋饒州浮梁人,字正叔。仁宗慶歷間進(jìn)士。累官知臨川、江西提刑、度支郎中。治“五經(jīng)”,長(zhǎng)于《易》。有《易說(shuō)》、《金氏文集》。

...〔 ? 金君卿的詩(shī)(121篇)