《寄山中僧》拼音版

元代宋無(wú)

shānzhōngsēng--sòng無(wú)

míngshānjiùyǐn嚴(yán)yán鶿xiù,jīngshěxiāojiān殿diàn。

xiàngxuántánqiān,經(jīng)jīngfāntiān書(shū)shū。

zàocǎozuòjiāhòu,,qínxiàhuā臺(tái)táishīshí。

kōngcuìshīhénggài,,gànquánchéngyǒng。。

jīngfēng夢(mèng)mèngràoyúnzhōng鹿yuànshēnwài。。

qīngfànjiāsōngyuèlěng,,chán畫(huà)huàbǎiyānshū。。

shǔzhōnghányùnqīnlài,gōngchūnxiāng。。

dàoniànyǒu時(shí)shíliánlǎobìng,chényuán無(wú)計(jì)jiānzhēn。。

遠(yuǎn)yuǎngōngruò來(lái)láitóngshè,,táolìngfáng結(jié)jié。

便biànxiàngdōnglínbàngzūn宿,cóng發(fā)xīnchū。。

宋無(wú)簡(jiǎn)介

唐代·宋無(wú)的簡(jiǎn)介

元平江路人,字子虛。世祖至元末,舉茂才,以奉親辭。工詩(shī)。比對(duì)精切,造詣新奇。有《翠寒集》等。

...〔 ? 宋無(wú)的詩(shī)(233篇)