《送鄭侍朗歸江西》拼音版

元代宋無(wú)

sòngzhèngshìlǎngguījiāng西--sòng無(wú)

zhōng國(guó)guóguānjǐn,chéndǎohǎibiān。。

qínliáncāo,hànshēngcái。

tiān遠(yuǎn)yuǎnwénxīngyǐn,,jiāngpíngjǐncuī。。

rénxúnfāngcǎo,yàndào鄉(xiāng)xiāng來(lái)lái。

shāncuīxíngzhào,shēngsòngbēi。。

shēnhái節(jié)jié,夢(mèng)mènglíng。

shuǐluòjiāolóngsuō,chéngkōngjiǎorénshuāi。

cānghàodàng,huánglàngcuīwéi。

jiāngshī,chūn負(fù)ruò開(kāi)kāi。

zhǐlìngshǎowēi動(dòng)dòng,,shèn應(yīng)yīngsān臺(tái)tái。

宋無(wú)簡(jiǎn)介

唐代·宋無(wú)的簡(jiǎn)介

元平江路人,字子虛。世祖至元末,舉茂才,以奉親辭。工詩(shī)。比對(duì)精切,造詣新奇。有《翠寒集》等。

...〔 ? 宋無(wú)的詩(shī)(233篇)