《題鄭氏義門(mén)》拼音版

元代陳樵

zhèngshì門(mén)mén--chénqiáo

èrlǎoliánzhī樹(shù)shù,zhūlángbǎizilián。。tóngxīn無(wú)ěr,dàocéngxuán。。

huàqiàwénmíng,,chúnháitàinián。。míng門(mén)ménréngòngxiàn,,jiāfànshì應(yīng)yīngchuán。

陳樵簡(jiǎn)介

唐代·陳樵的簡(jiǎn)介

(1278—1365)元東陽(yáng)人,字君采,號(hào)鹿皮子。幼承家學(xué),繼受經(jīng)于程直方。學(xué)成不仕,隱居圁谷。性至孝。為文新逸超麗。有《鹿皮子集》。

...〔 ? 陳樵的詩(shī)(215篇)