《曹文貞公挽辭》拼音版

元代丁復(fù)

cáowénzhēngōngwǎn--dīng復(fù)

jiǔtiānyuèlínzhōng,miànxīngchényuànshàng臺(tái)tái。。hàngōngchéngāojiǎ,dàngjiānjiājiǔpáihuái。

xiùguāngcǎidōng西dào,bái簡(jiǎn)jiǎnwēimíng內(nèi)nèiwài臺(tái)tái。。shèngdàixíngláo夢(mèng)mèngxiǎng,hǎiyúnqīngchè見(jiàn)jiànpénglái。。

丁復(fù)簡(jiǎn)介

唐代·丁復(fù)的簡(jiǎn)介

元臺(tái)州天臺(tái)人,字仲容。仁宗延祐初游京師。被薦,不仕,放情詩(shī)酒。晚年僑居金陵。其詩(shī)自然俊逸,不事雕琢。有《檜亭集》。

...〔 ? 丁復(fù)的詩(shī)(214篇)