《鶯啼序·荷和趙修全韻》拼音版

宋代吳文英

yīng··zhàoxiūquányùn--wényīng

héngtángzhào穿chuānyànjǐn,yǐnyuānyāngnòngshuǐ。duànxiáwǎn、、xiàozhéhuāguī,,gànshā護(hù)dēngruǐ。。潤(rùn)rùnshòu、bīngqīngjuàn,,xiétuōfèngpányúnzhuì。。聽(tīng)tīngyínchuángshēng細(xì)。。tóngjiànjiǎoliáng。

chuāngliúguāng,rǎnrǎnxùn,,kōngliángyànzi。。jīng、、風(fēng)fēngzhúqiāomén,,rénháiyòuzhì。lánggān、xīn詩(shī)shī細(xì)qiā,zǎochén、、xiānghénxiānzhǐ。。yīnxún,,luóshànēnshū,,yòushēngqiū。。

西jiù,,huàpín,,tànyíng夢(mèng)mèngmèi。xiápèilěng,,diélándìng,,shèǎifēi,,zhàshījiāoxiāo,ànshènghónglèi。shūdāngòng,xīn宿chù,,qióngxiāochuīyuèshang,,xiàngmíngcháo、wèi覺(jué)juéhuāróngcuì。。yānxiāngluò,huítóudànsuǒyān,,jìngkōnghuàluópíng。

cánchán,chàngchè西yuán,gǎnhóngyuàncuì。niànshěngguàn、、gōngyōu。ànliǔzhuīliáng,xiǎoàncānxié,língōu。。yíngcùnǒu,,liúliánhuānshì。táoshēngpíngzhǎnxiānglàngyǐng,yǒuzhāohuá、、nóngbīngxiāng。。jīnbìn點(diǎn)diǎnshuāng,bànqièqiū,hènyíngzhǐ。

吳文英簡(jiǎn)介

唐代·吳文英的簡(jiǎn)介

吳文英

吳文英(約1200~1260),字君特,號(hào)夢(mèng)窗,晚年又號(hào)覺(jué)翁,四明(今浙江寧波)人。原出翁姓,后出嗣吳氏。與賈似道友善。有《夢(mèng)窗詞集》一部,存詞三百四十余首,分四卷本與一卷本。其詞作數(shù)量豐沃,風(fēng)格雅致,多酬答、傷時(shí)與憶悼之作,號(hào)“詞中李商隱”。而后世品評(píng)卻甚有爭(zhēng)論。

...〔 ? 吳文英的詩(shī)(325篇)