《代賀崇清陳侍朗正種讜誕辰》拼音版

宋代王邁

dàichóngqīngchénshìlǎngzhèngzhǒngdǎngdànchén--wángmài

céng夢(mèng)mèngguāicháfànyínhuáng,zhāngqiānfāng。

wèiyánshénxiānshìmiǎománg,,xiānzàibáiyún鄉(xiāng)xiāng。

dān臺(tái)táihuànzuòzhēn,péngdǎofēiláishuāngtáng。

chēqiānchéngyúnzhóu,,chénwànfēnxuěxiāng。

shìzhōngxiānwēngyǒngnánlǎo,,chángshìxiāngànjìnhuáng。。

guīláishǒushānshuǐyìn,àohàoqīngxuānshang。

xīn詩(shī)shīzuìměi,,yǎnyǒuyuánbáijiānzhōngwáng。

shēnzàiyánxīnlángmiào,,bìnchuíhànyáncāngcāng。

gōngtóng時(shí)shíbèirén,,bànsuílíngqiūshuāng。

yuánlǎocuīwéi獨(dú)shān,suìhángǎixuězhōnghuáng。

jiǔyuèshíwèiài,,長(zhǎng)zhǎnggēngbànyuèguānghuánghuáng。。

臺(tái)táixīngshòuxīngwèi,jīnjiànyàng。

cuìé滿mǎnyǐnjiǔxiānyùn,,zhǎngōngyànghuáng。

zhūmíng潤(rùn)rùnpéizhīcàn,,dāngpèimíngdīng當(dāng)dāng。

sēnsēnfèng,jiāwǎngwǎng詩(shī)shīnáng。。

ménlánzuìwǎnchū,,bànxiāngzhìdǎo長(zhǎng)zhǎng。

wénjùn國(guó)guóshìfāngyīn,,lǎoshǒuwèipíngzhāng。

dàijiào衛(wèi)wèilexiāng業(yè),fānggōngguīluò陽(yáng)yáng。

王邁簡(jiǎn)介

唐代·王邁的簡(jiǎn)介

王邁(1184~1248) ,南宋詩(shī)人。字實(shí)之,一作貫之。自號(hào)臞軒居士。今福建仙游縣園莊鎮(zhèn)(舊稱慈孝里)人。嘉定十年(1217)進(jìn)士,經(jīng)歷南外睦宗院教授、漳州通判等職。為人剛直敢言,劉克莊曾以"策好人爭(zhēng)誦,名高士責(zé)全"詩(shī)句相贈(zèng)。后來他由于應(yīng)詔直言,被臺(tái)官?gòu)椲蓝德?。淳□中,主持邵武軍事?wù),死后追封為司農(nóng)少卿。

...〔 ? 王邁的詩(shī)(274篇)