《霜葉飛 題陳石士“姬人寒閨訪夢(mèng)圖”》拼音版

清代葉紹本

shuāngfēichénshíshìrénhánguīfǎng夢(mèng)mèng--shàoběn

xuánguī。。西風(fēng)fēngjǐn,shēngqióngzhīchuīzhé。zhuānglóu鎮(zhèn)zhènsuǒwēiruí,chàngréntiānqīngbié。。

wènshì、、qíngyuánkōng結(jié)jié,,sānshānjiùhènpíng誰(shuí)shuí說(shuō)shuō。nánjiàcáirén,,yòu、、xiānglěngzhū,pèijuānjīnjué。

huíshǒu調(diào)diàogēng,,wénchuāngniānxiàn,róngzhēn個(gè)shuāngjué。róu姿kuàngshǎojūnlián,nàiyuánhuīquē。

yǒujiāoqínxiāochuīchè,,ménméichàwèijuānyàn。zhǐliù、、tíngpàn,經(jīng)jīngjuǎnyào,lǎolèiqiè。

葉紹本簡(jiǎn)介

唐代·葉紹本的簡(jiǎn)介

葉紹本,字仁甫,號(hào)筠潭,歸安人。嘉慶辛酉進(jìn)士,改庶吉士,授編修,歷官山西布政使,降鴻臚寺卿。有《白鶴山房詩(shī)鈔》。

...〔 ? 葉紹本的詩(shī)(109篇)