首頁(yè) > 詩(shī)文 > > 拼音版

《罍》拼音版

元代丁復(fù)

léi--dīng復(fù)

èrshǒunéngěr,,mínggōngzāi。。fēishēngjīng,報(bào)bàozuì達(dá)zhòng臺(tái)tái。。

zhèngqiàbāngqiān,xīnqīngshuǐbēi。wēimíng動(dòng)dòngcǎo,,sòng語(yǔ)chū。。

術(shù)shùxíngzhōngdào,,wénguāngbǐngshàng臺(tái)tái。jīngé樂(lè),zhēngchíhuí。

fēixīng,,liánqiángjiàlàng來(lái)lái。。lúnqūndēnglǐn,jīngjiécànzhū。

chuīcuànshēnzhú,kōushītái。。xīnxiāngtōngxiàng,xūn業(yè)pēitāi。

統(tǒng)tǒnghóng無(wú),diānzhèngāi。。chóuxiānshíhuò,shāngdǐng賴(lài)làiyánméi。

jùngāobān,,tóngtíngzhàocái。詢(xún)xúnzhōu遠(yuǎn)yuǎn,問(wèn)wènchè。

shènggānkūn報(bào)bào,,wēiyánshānyuècuī。tiánchóu無(wú)shī業(yè),庫(kù)shúfēi財(cái)cái。。

xièyīn陽(yáng)yángshì,xiāoshěnshuǐhànzāi。。héngzànzàn,hàn網(wǎng)wǎngyuànhuīhuī。

pèihóngyáng,máikōngāi。。chánglìng見(jiàn)jiànbái,,zhōnglǎoběishānwēi。

丁復(fù)簡(jiǎn)介

唐代·丁復(fù)的簡(jiǎn)介

元臺(tái)州天臺(tái)人,字仲容。仁宗延祐初游京師。被薦,不仕,放情詩(shī)酒。晚年僑居金陵。其詩(shī)自然俊逸,不事雕琢。有《檜亭集》。

...〔 ? 丁復(fù)的詩(shī)(214篇)